Dốc lòng chữa trị cho con suốt nhiều năm trời, cặp vợ chồng Mỹ vẫn hi vọng có thể giúp con tìm lại cội nguồn thật sự của mình.
Đó là câu chuyện của vợ chồng chị Hope Ettore (51 tuổi, sống ở San Diego, California) cùng cậu con trai nuôi là Nguyễn Lê Hùng (Samuel, SN 2004, quê ở Đồng Phú, Bình Phước) mà tôi có dịp được tìm hiểu trên trang VNE vài ngày gần đây. Một câu chuyện ấm lòng về tình thương, sự tận tâm của những con người không cùng huyết thống, quốc tịch, sẵn sàng cống hiến cả tuổi thanh xuân của mình để nuôi dưỡng đứa trẻ bất hạnh, tạo cho đứa bé có được một mái ấm tràn ngập tình mẫu tử.
Ra đời có khuôn mặt lạ, bé trai Việt 16 tháng tuổi được vợ chồng Mỹ cưu mang nhờ 1 nụ cười (Ảnh: VNE)
Theo thông tin tôi đọc được trên trang VNE, vào những năm 1990, vốn là một nhà dịch tễ học sang Đông Nam Á làm việc, chị Hope Ettore có dịp được tiếp xúc hàng ngày với những đứa trẻ nghèo đói, ốm yếu. Cũng chính vì đặc thù công việc mà người phụ nữ này đã có mơ ước rằng một ngày nào đó có thể nhận một trong số chúng về nuôi. Rồi một đêm nằm mơ thấy mình đang đi bộ ở TP. HCM, nghĩ giấc mơ này là tín hiệu, năm 2005, chị Hope liền cùng chồng là anh John Ettore liên hệ với trại trẻ mồ côi ở quận Gò Vấp, TP HCM nêu nguyện vọng muốn nhận con nuôi.
Trung tâm giới thiệu cho vợ chồng chị một cậu bé bị u máu, dáng người nhỏ xíu, gần nửa khuôn mặt bị khối u che kín… tên Nguyễn Lê Hùng, 16 tháng tuổi. Theo giấy tờ, cậu bé này sinh năm 2004, quê ở Đồng Phú, Bình Phước. Tên bố được lưu lại là Lê Xuân Hùng, mẹ là Nguyễn Thị Liên. 16 tháng tuổi, đáng lẽ biết đi nhưng Hùng chỉ như một đứa trẻ sơ sinh. Vì cậu bị bệnh nên bố mẹ đã gửi trại trẻ, chỉ giữ lại người anh em song sinh lành lặn. Ba mẹ ruột của cậu bé thật ra cũng có vài lần quay lại trại trẻ để thăm con, định đón về nuôi vì quá nhớ thương nhưng vì sức khỏe Hùng quá yếu, nếu không được chăm sóc y tế Hùng sẽ không cầm cự được nên trung tâm khuyên gia đình nên để con ở lại, tìm người nhận nuôi để được sang nước ngoài điều trị.
Thương xót cho hoàn cảnh đáng thương của cậu bé Việt, vợ chồng chị Hope đã quyết định đón Nguyễn Lê Hùng về nuôi, đổi tên thành Samuel Ian Ettore. Ngày Samuel mới sang Mỹ, các bác sĩ từng nói cậu bé sẽ không thể nói chuyện hay đi học bình thường. Bế con đi khắp các bệnh viện lớn nhỏ, gặp hàng chục bác sĩ cũng không ai dám phẫu thuật cho Samuel. Tuy nhiên sau mọi nỗ lực, vợ chồng chị Hope vỡ òa khi có một bác sĩ đồng ý.
Sau 5 lần phẫu thuật mặt, 2 lần phẫu thuật mắt cùng vô số lần được bố mẹ cho đi vật lý trị liệu, tập vận động… với số tiền khổng lồ, cậu bé Samuel giờ đây đã có thể trưởng thành như một đứa trẻ bình thường, tìm được một công việc, tái sinh cuộc đời mới nhờ tình yêu thương, dốc lòng chăm sóc từ bố mẹ nuôi.
Hình ảnh của Nguyễn Lê Hùng ở tuổi 18, sau nhiều năm được bố mẹ nuôi chăm sóc, đưa đi chữa trị (Ảnh: Hope Ettore/ VNE)
Dù tận tậm cưu mang và chữa trị cho con suốt 17 năm trời, chị Hope vẫn thẳng thắn nói với Samuel về nguồn gốc của cậu, dẫn cậu đến các lễ hội truyền thống của người Việt tại Mỹ, mua sách về Việt Nam tặng con. “Mẹ kể với tôi, bố mẹ đẻ vì muốn tôi có cơ hội chữa trị mới cho tôi đi”, Samuel cho biết.
Được biết thời gian gần đây, vì bác sĩ nói chị Hope không còn nhiều thời gian khi ung thư vú đã di căn nên chị đã tích cực tìm kiếm bố mẹ ruột cho Lê Hùng. Hôm 26/5 vừa rồi, một phụ nữ quê Bình Phước đã có liên hệ lại và đang được gia đình tiến hành các thủ tục xét nghiệm ADN.
“Tôi kỳ vọng sẽ có một kết quả như mong đợi. Lúc đó, tôi có thể tặng cho Samuel món quà ý nghĩa nhất của tuổi 18. Và khi gặp bố mẹ đẻ của Samuel, tôi sẽ nói lời cảm ơn họ, vì đã nén nỗi đau xa con để cậu được chữa trị.” – chị Hope Ettore bộc bạch.
Gia đình chị Hope chụp ảnh lưu niệm năm 2022 (Ảnh: Hope Ettore/ VNE)
Câu chuyện về hành trình nhận nuôi và chữa trị cho cậu bé Việt có hoàn cảnh đáng thương của cặp vợ chồng Mỹ trên đây thật khiến tôi cảm động, thán phục, mọi người ạ! Dù không cùng huyết thống, thậm chí là còn chẳng cùng màu da, quốc tịch, nhưng “ông bố bà mẹ đến từ trái tim” này vẫn mang đến tình yêu thương chân thành, trách nhiệm và tấm lòng nhiệt huyết với cậu bé. Tôi cũng hi vọng thời tới gian, chàng trai có thể thuận lợi tìm lại được cội nguồn của mình. Có cơ hội được thưởng thức các món Việt, đặc biệt là phở, đúng như mong ước của cậu vậy…
Nguồn: TH